Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ ba, 18 Tháng 3 2025 07:17

10 bài suy niệm Tin Mừng Thứ Hai tuần 2 Mùa chay

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  10 bài suy niệm  Tin Mừng Thứ Hai tuần 2 Mùa chay

 

 

HÃY SỐNG NHÂN TỪ NHƯ CHA TRÊN TRỜI

Hôm nay, chúng ta được lắng nghe lời Chúa Giêsu trong Tin Mừng theo thánh Luca, một lời mời gọi sâu sắc và đầy thách thức: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.” Những lời này không chỉ là lời khuyên, mà là một mệnh lệnh, một lời kêu gọi chúng ta thay đổi cách sống, cách nhìn, và cách đối xử với nhau. Mùa Chay là thời gian để chúng ta nhìn lại đời mình, sám hối và hoán cải. Và hôm nay, Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta con đường hoán cải ấy: sống nhân từ, không xét đoán, tha thứ và cho đi – để qua đó, chúng ta trở nên giống Cha trên trời, Đấng đầy lòng thương xót.

Câu mở đầu của đoạn Tin Mừng là một lời mời gọi mạnh mẽ: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.” Lòng nhân từ của Thiên Chúa là điều chúng ta thường nghe, thường cầu xin, nhưng liệu chúng ta có thực sự hiểu và sống điều đó trong đời mình? Thiên Chúa là Cha đầy lòng thương xót – Ngài không nhìn chúng ta bằng ánh mắt xét đoán, không kết án chúng ta dù chúng ta đầy tội lỗi, mà luôn dang tay tha thứ và nâng chúng ta dậy. Ngài là Cha của người con hoang đàng, đứng đợi con mỗi ngày với trái tim rộng mở. Ngài là Cha của những kẻ yếu đuối, những người lầm lỡ, luôn sẵn sàng quên đi quá khứ để ban cho chúng ta một khởi đầu mới.

Nhưng Chúa Giêsu không chỉ mời chúng ta chiêm ngưỡng lòng nhân từ của Cha – Ngài đòi hỏi chúng ta phải sống điều đó. Sống nhân từ không phải là một cảm xúc thoáng qua, mà là một lựa chọn, một cách sống đòi hỏi chúng ta vượt qua chính mình. Trong cuộc sống, chúng ta dễ dàng nổi nóng với người làm ta phật ý, dễ dàng giữ lòng oán giận với người làm ta tổn thương. Nhưng Chúa bảo: “Hãy nhân từ như Cha.” Điều đó có nghĩa là thay vì trả đũa, chúng ta học cách tha thứ; thay vì khinh miệt, chúng ta học cách cảm thông; thay vì quay lưng, chúng ta học cách dang tay. Mùa Chay này, chúng ta hãy tự hỏi: “Ta đã sống nhân từ với ai hôm nay? Ta có mở lòng với người mà ta từng khép cửa không?”

Tiếp theo, Chúa Giêsu dạy: “Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án.” Đây là một lời cảnh tỉnh nghiêm khắc, bởi xét đoán và lên án là thói quen mà chúng ta thường mắc phải, đôi khi không nhận ra. Chúng ta dễ nhìn người khác qua lăng kính của định kiến: “Người này lười biếng”, “Người kia ích kỷ”, “Người nọ không ra gì”. Chúng ta dễ dàng kết án người khác dựa trên những gì ta thấy, mà quên rằng chỉ Thiên Chúa mới thấu suốt lòng người.

Xét đoán không chỉ là lời nói – nó còn là thái độ, là ánh mắt, là sự lạnh lùng mà ta dành cho người khác. Nhưng Chúa Giêsu nhắc chúng ta: khi ta xét đoán, ta tự đặt mình vào vị trí của Thiên Chúa, một vị trí mà ta không có quyền. Hơn nữa, Ngài cảnh báo: “Anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy.” Nếu ta xét đoán người khác bằng sự khắt khe, ta cũng sẽ bị xét đoán bằng sự khắt khe ấy. Mùa Chay là thời gian để chúng ta buông bỏ thói quen xét đoán, để nhìn người khác bằng ánh mắt của Chúa – ánh mắt của lòng thương xót, thay vì ánh mắt của sự phán xét.

Anh chị em thử nghĩ xem: có bao lần chúng ta vội vàng kết án một người mà không hiểu hoàn cảnh của họ? Một người đồng nghiệp làm sai, một người bạn lỡ lời, một người thân không như ý ta muốn – ta có dừng lại để hỏi: “Tại sao họ như vậy?” hay chỉ biết chỉ trích? Chúa Giêsu mời gọi chúng ta thay đổi: đừng xét đoán, đừng lên án, bởi chính chúng ta cũng là những kẻ yếu đuối, cần lòng thương xót của Chúa mỗi ngày.

Lời dạy tiếp theo của Chúa Giêsu là: “Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha.” Tha thứ là một trong những điều khó khăn nhất trong đời sống Kitô hữu, nhưng cũng là điều cốt lõi nhất. Chúng ta sống trong một thế giới đầy tổn thương – ai trong chúng ta chưa từng bị phản bội, bị xúc phạm, hay bị làm đau? Khi ấy, trái tim ta thường muốn giữ chặt nỗi đau, muốn trả đũa, muốn đòi lại công bằng. Nhưng Chúa Giêsu nói: “Hãy tha thứ.” Không phải vì người kia xứng đáng, mà vì chính chúng ta cần được giải thoát khỏi xiềng xích của oán giận.

Tha thứ không có nghĩa là quên đi hay làm ngơ trước sai trái – tha thứ là chọn buông bỏ gánh nặng để trái tim được nhẹ nhàng. Khi ta tha thứ, ta mở đường cho lòng thương xót của Thiên Chúa chảy vào đời mình. Hãy nhớ đến Kinh Lạy Cha: “Xin Cha tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con.” Mỗi lần chúng ta đọc lời kinh ấy, chúng ta tự nhắc mình rằng sự tha thứ của Chúa dành cho ta phụ thuộc vào cách ta tha thứ cho người khác. Mùa Chay là cơ hội để chúng ta nhìn lại: “Ta đang giữ lòng oán giận với ai? Ta có thể tha thứ để tìm lại bình an không?” Một hành động tha thứ nhỏ bé hôm nay – một lời nói hòa giải, một cái bắt tay, một nụ cười – có thể là bước đầu để chúng ta sống giống Cha trên trời.

Cuối cùng, Chúa Giêsu kết thúc bằng một lời hứa tuyệt đẹp: “Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em.” Đây là quy luật của tình yêu: khi ta cho đi, ta sẽ nhận lại – không phải từ người khác, mà từ chính Thiên Chúa. Nhưng điều quan trọng là ta phải cho đi với lòng quảng đại, không toan tính, không giữ lại. Chúa dùng hình ảnh “đấu đủ lượng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn” để nói rằng Ngài không bao giờ keo kiệt với chúng ta – Ngài cho với tất cả sự dư dật của lòng thương xót.

Trong đời sống, chúng ta thường ngại cho đi – ngại cho thời gian, công sức, tiền bạc, hay thậm chí là tình cảm, vì sợ mình sẽ thiệt thòi. Nhưng Chúa Giêsu dạy rằng: càng cho đi, ta càng nhận được nhiều hơn. Một nụ cười cho người lạ, một lời an ủi cho người buồn, một sự giúp đỡ nhỏ bé cho người cần – những điều ấy không làm ta nghèo đi, mà làm giàu tâm hồn ta. Mùa Chay là thời gian để chúng ta thực hành sự cho đi: bố thí cho người nghèo, dành thời gian cho người cô đơn, hay đơn giản là lắng nghe ai đó đang cần một người bạn. Hãy cho đi với lòng tin rằng Thiên Chúa sẽ đong đầy lại cho ta, không chỉ ở đời này, mà còn ở đời sau.

Anh chị em thân mến, đoạn Tin Mừng hôm nay là kim chỉ nam cho chúng ta trong Mùa Chay. Hãy sống nhân từ như Cha trên trời – không xét đoán, không lên án, mà tha thứ và cho đi. Đây không phải là lời dạy dễ dàng, nhưng là con đường để chúng ta trở nên giống Chúa Giêsu hơn. Ngài đã sống trọn vẹn điều này trên thập giá: không xét đoán những kẻ đóng đinh Ngài, không lên án những người bỏ rơi Ngài, mà tha thứ và trao ban chính mạng sống mình. Mùa Chay mời gọi chúng ta bước theo Ngài, dù chỉ là những bước nhỏ.

Hôm nay, khi trở về với cuộc sống thường ngày, chúng ta hãy mang theo lời Chúa trong tim. Khi ai đó làm ta tổn thương, hãy chọn tha thứ thay vì oán giận. Khi thấy ai đó ngã, hãy kéo họ dậy thay vì chỉ trích. Khi có cơ hội, hãy cho đi mà không toan tính. Và trên hết, hãy cầu xin Chúa ban ơn để chúng ta sống nhân từ như Cha trên trời. Nếu chúng ta đong cho người khác bằng đấu của lòng thương xót, Thiên Chúa sẽ đong lại cho chúng ta bằng đấu của ân sủng – đầy tràn, dư dật, mãi mãi.

Xin Chúa chúc lành cho anh chị em, và xin Đức Mẹ đồng hành với chúng ta trong Mùa Chay thánh thiện này. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

SỐNG NHƯ CHÚA KITÔ: LÒNG NHÂN TỪ CỦA CHA TRÊN TRỜI

Hôm nay, Tin Mừng theo thánh Luca vang lên như một lời mời gọi tha thiết của Chúa Giêsu: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ” (Lc 6,36). Là người Kitô hữu, chúng ta được kêu gọi sống như Chúa Kitô, mang trong mình những tâm tình từ bi, nhân hậu và yêu thương như Ngài. Tin Mừng hôm nay không chỉ là một lời dạy, mà là bản tóm lược giáo huấn yêu thương của Chúa – một con đường dẫn chúng ta đến gần hơn với Thiên Chúa là Cha nhân từ, đồng thời chỉ cho chúng ta cách sống để xứng đáng là con cái Ngài. Nhưng để sống như vậy, chúng ta cần nhìn vào mẫu mực duy nhất là Chúa Giêsu, Đấng đã mạc khải cho chúng ta lòng nhân từ của Thiên Chúa và mời gọi chúng ta: “Hãy theo Ta.”

Thiên Chúa là Đấng vô hình, không ai đã thấy Ngài bao giờ, ngoại trừ Con Một Ngài là Đức Giêsu Kitô. Chính Ngài đã đến giữa chúng ta, sống giữa chúng ta, để tỏ cho nhân loại biết Thiên Chúa là ai. Ngài không mạc khải một Thiên Chúa xa cách, lạnh lùng hay xét xử nghiêm khắc, mà là một người Cha đầy lòng nhân từ, luôn sẵn sàng tha thứ và yêu thương. Khi Chúa Giêsu chữa lành người phong cùi, khi Ngài tha thứ cho người phụ nữ ngoại tình, khi Ngài dang tay ôm lấy những kẻ tội lỗi – tất cả đều là những nét vẽ sống động về lòng nhân từ của Thiên Chúa. Đỉnh cao của sự mạc khải ấy là trên thập giá: Ngài cầu nguyện “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34), thể hiện một tình yêu vượt trên mọi giới hạn của con người.

Là người Kitô hữu, chúng ta được mời gọi sống như Chúa Kitô, bởi chỉ qua Ngài, chúng ta mới thấy và cảm nhận được lòng nhân từ của Thiên Chúa. Ngài không chỉ là Đấng cứu độ, mà còn là mẫu mực trọn lành để chúng ta noi theo. Khi Chúa Giêsu nói: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ,” Ngài muốn khẳng định rằng chính Ngài là hiện thân của lòng nhân từ ấy. Ngài đã sống trọn vẹn điều đó bằng cuộc đời Ngài – một cuộc đời của yêu thương, tha thứ và cho đi. Vì thế, mệnh lệnh “Hãy theo Ta” không chỉ là lời mời gọi bước theo con đường Ngài đi, mà còn là sống bằng chính sức sống của Ngài, để lòng nhân từ của Thiên Chúa được tiếp tục tỏ bày qua cuộc đời chúng ta.

Tin Mừng hôm nay tiếp tục với lời dạy: “Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án” (Lc 6,37). Đây là một thách thức lớn lao, bởi xét đoán và lên án là những cám dỗ mà chúng ta dễ rơi vào. Chúng ta thường nhìn người khác qua lăng kính của mình, vội vàng phán xét: “Người này không tốt,” “Người kia đáng trách.” Nhưng Chúa Giêsu đã sống khác – Ngài không xét đoán kẻ tội lỗi, không lên án người yếu đuối, mà luôn mở lòng để thấu hiểu và chữa lành.

Sống như Chúa Kitô nghĩa là chúng ta học cách buông bỏ thói quen xét đoán. Trong đời sống hằng ngày, khi ai đó làm ta phật ý, khi ai đó phạm sai lầm, ta có dừng lại để tự hỏi: “Ta có hiểu hoàn cảnh của họ không?” hay chỉ biết chỉ trích? Mùa Chay là thời gian để chúng ta nhìn vào lòng mình, nhận ra những lần ta đã đóng vai thẩm phán thay vì làm người anh em. Chúa Giêsu nhắc chúng ta rằng chỉ Thiên Chúa mới có quyền xét đoán, và nếu ta muốn được Ngài nhân từ với ta, ta cũng phải nhân từ với người khác. Hãy sống như Ngài: thay vì lên án, hãy cảm thông; thay vì khép cửa, hãy mở lòng.

Chúa Giêsu tiếp tục dạy: “Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha” (Lc 6,37). Tha thứ là dấu ấn rõ nét nhất trong cuộc đời Ngài. Từ thập giá, Ngài không nguyền rủa kẻ thù, mà cầu xin Cha tha thứ cho họ. Là người Kitô hữu, chúng ta được mời gọi sống tâm tình ấy – tha thứ ngay cả khi trái tim ta còn đau, ngay cả khi người kia không xin lỗi. Tha thứ không dễ, nhưng đó là con đường để chúng ta giống Chúa Kitô, để chúng ta cảm nhận được lòng nhân từ của Thiên Chúa trong chính đời mình.

Anh chị em hãy thử nhìn lại: có ai trong đời ta mà ta chưa tha thứ? Một người thân đã làm ta tổn thương, một người bạn đã phản bội, hay một người lạ đã xúc phạm? Mùa Chay này, chúng ta hãy bước theo Chúa Kitô trên con đường tha thứ. Tha thứ không phải là quên đi, mà là chọn yêu thương thay vì oán giận, chọn bình an thay vì hận thù. Khi ta tha thứ, ta không chỉ giải thoát cho người khác, mà còn giải thoát cho chính mình, để sức sống của Chúa Kitô chảy vào tâm hồn ta, biến đổi ta nên giống Ngài hơn.

Cuối cùng, Chúa Giêsu hứa: “Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại… Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy” (Lc 6,38). Chúa Kitô đã sống trọn vẹn điều này khi Ngài cho đi tất cả – thời gian, sức lực, và cả mạng sống – mà không giữ lại gì cho mình. Ngài cho đi với lòng quảng đại, không toan tính, và chính sự cho đi ấy đã mang lại ơn cứu độ cho nhân loại. Là người Kitô hữu, chúng ta cũng được mời gọi sống như Ngài: cho đi với trái tim rộng mở.

Trong đời sống, chúng ta thường ngại cho đi – sợ mất thời gian, sợ thiệt thòi, sợ không được đáp lại. Nhưng Chúa Giêsu dạy rằng khi ta cho đi, ta sẽ nhận lại từ chính Thiên Chúa – không phải chút ít, mà là “đấu đủ lượng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn.” Mùa Chay là thời gian để chúng ta thực hành sự cho đi: một việc bác ái cho người nghèo, một lời an ủi cho người buồn, hay một sự hy sinh nhỏ bé cho người thân. Hãy sống như Chúa Kitô, để qua sự cho đi của ta, người khác cũng cảm nhận được lòng nhân từ của Thiên Chúa.

Chúa Giêsu không chỉ là mẫu mực – Ngài còn là nguồn sức sống cho chúng ta. Qua Thánh Thể và các Bí tích, chúng ta lãnh nhận chính sự sống của Ngài, để có thể nói như thánh Phaolô: “Tôi sống, nhưng không phải là tôi sống, mà chính Chúa Kitô sống trong tôi” (Gl 2,20). Sức sống ấy làm chúng ta nên đồng hình đồng dạng với Ngài, để chúng ta không chỉ chiêm ngưỡng lòng nhân từ của Thiên Chúa, mà còn trở thành khí cụ của lòng nhân từ ấy trong thế giới hôm nay.

Mùa Chay là cơ hội để chúng ta để Chúa Kitô sống trong ta. Mỗi lần chúng ta tham dự Thánh Lễ, mỗi lần chúng ta lãnh nhận Bí tích Hòa giải, chúng ta được nối kết với Ngài, được tiếp thêm sức mạnh để sống như Ngài: nhân từ, tha thứ, và yêu thương. Nguyện xin sức sống của Chúa Kitô biến đổi chúng ta, để qua đời sống của chúng ta, người khác cũng thấy được Thiên Chúa là Cha nhân từ – Đấng mà Chúa Giêsu đã mạc khải, và Đấng mà chúng ta được mời gọi phản ánh trong từng ngày sống.

Lm. Anmai, CSsR

SỐNG LÒNG NHÂN TỪ NHƯ CHÚA KITÔ

Hôm nay, Tin Mừng theo thánh Luca vang lên với lời mời gọi đầy yêu thương của Chúa Giêsu: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ” (Lc 6,36). Lời này đặt ra cho chúng ta một câu hỏi quan trọng: Là người Kitô hữu, chúng ta phải cư xử như thế nào với anh chị em mình? Câu trả lời nằm trong chính đời sống của Chúa Giêsu – Ngài là mẫu mực cho chúng ta, Đấng đã sống trọn vẹn lòng trắc ẩn và nhân từ như Cha trên trời. Mùa Chay là thời gian để chúng ta nhìn lại cách sống của mình, để tự hỏi: “Ta có thực sự sống như môn đệ của Chúa Kitô, thể hiện lòng thương xót với anh em mình không?” Qua Tin Mừng hôm nay, chúng ta được mời gọi bước theo Ngài, sống tình yêu thương, không xét đoán, và yêu như Ngài đã yêu.

Chúa Giêsu đã nói: “Ta đến không phải để lên án thế gian, nhưng để cứu thế gian” (Ga 12,47). Ngài là hiện thân của lòng nhân từ mà Cha trên trời muốn mạc khải cho chúng ta. Hãy nhìn vào thập giá: ngay cả khi bị đóng đinh, bị nhục mạ và giết chết, Chúa Giêsu không xét đoán những kẻ hành hình Ngài. Thay vào đó, Ngài cầu nguyện: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34). Đây không chỉ là lời nói – đây là cách sống của Ngài, một tình yêu vượt trên mọi oán giận, một lòng trắc ẩn vượt qua mọi giới hạn của con người. Ngài nghĩ tốt về kẻ thù, tha thứ cho họ, và cầu nguyện cho họ – đó là lòng nhân từ mà Cha trên trời muốn chúng ta noi theo.

Là môn đệ của Chúa Kitô, chúng ta được mời gọi trở nên giống Thầy mình. Nếu Ngài không xét đoán ngay cả những kẻ giết Ngài, thì chúng ta có quyền gì để xét đoán anh chị em mình? Nếu Ngài tha thứ cho những kẻ không xứng đáng, thì chúng ta có thể giữ lòng oán giận với người khác sao nổi? Mùa Chay là thời gian để chúng ta học từ Chúa Giêsu – học cách nhìn người khác bằng ánh mắt của lòng thương xót, học cách tha thứ thay vì kết án, và học cách cầu nguyện cho những người làm ta tổn thương. Sống như Chúa Kitô không phải là điều dễ dàng, nhưng đó là con đường để chúng ta trở nên giống Cha trên trời, Đấng “hay thương xót.”

Chúa Giêsu dạy trong Tin Mừng Mátthêu: “Đừng xét đoán, để các con khỏi bị xét đoán. Sao con thấy cái rác trong mắt anh em mình, mà cái xà trong mắt mình thì lại không thấy?” (Mt 7,1.3). Lời này nhắc chúng ta về “cây đà” trong lòng mình – sự không yêu thương, sự kiêu ngạo, và sự oán giận. Những “cây đà” ấy che mờ mắt ta, khiến ta phóng đại lỗi lầm của người khác thành “một mảnh gỗ,” trong khi không thấy những thiếu sót lớn hơn trong chính mình. Xét đoán không chỉ là lời nói, mà là thái độ – một ánh mắt khinh miệt, một lời chỉ trích vội vàng, hay một sự lạnh lùng với anh em.

Khi Chúa Giêsu nói “Đừng xét đoán,” Ngài không cấm chúng ta phân định đúng sai, cũng không yêu cầu chúng ta mù quáng chấp nhận mọi hành động của người khác. Điều Ngài cấm là gán cho người khác một ý định xấu mà ta không thể biết chắc. Chỉ Thiên Chúa mới thấu suốt lòng người, như Kinh Thánh dạy: “Thiên Chúa không nhìn thấy như loài người thấy vẻ bề ngoài. Chúa nhìn thấu tâm can” (1Sm 16,7). Khi ta xét đoán, ta tự đặt mình vào vị trí của Chúa – một đặc quyền mà ta không có. Mùa Chay mời gọi chúng ta loại bỏ “cây đà” trong lòng – buông bỏ kiêu ngạo, oán giận – để nhìn anh em bằng tình yêu thương. Như thánh Phaolô nói: “Tình yêu thương dung thứ mọi sự” (1Cr 13,7). Chỉ khi yêu, ta mới có thể sửa lỗi cho người khác cách đúng đắn, không phải để lên án, mà để nâng đỡ.

Tin Mừng hôm nay tiếp tục: “Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha” (Lc 6,37). Tha thứ là dấu ấn của Chúa Kitô, và cũng là lời mời gọi cho mỗi người Kitô hữu. Ngài đã tha thứ từ thập giá, không phải vì kẻ thù xứng đáng, mà vì Ngài muốn họ được cứu rỗi. Là môn đệ của Ngài, chúng ta cũng được mời gọi tha thứ – không phải để chứng tỏ mình cao thượng, mà để sống lòng nhân từ như Cha trên trời. Tha thứ không dễ, nhất là khi vết thương còn sâu, khi nỗi đau còn mới. Nhưng chính trong những lúc ấy, chúng ta cần nhớ đến Chúa Giêsu – Ngài đã tha thứ dù trái tim Ngài tan nát.

Anh chị em hãy tự hỏi: “Ta có đang giữ lòng oán giận với ai không?” Một người thân làm ta buồn, một người bạn phản bội, hay một người lạ xúc phạm – ta có thể tha thứ như Chúa Kitô không? Mùa Chay là thời gian để chúng ta thực hành tha thứ – một lời hòa giải, một cái bắt tay, hay một lời cầu nguyện cho người làm ta đau. Khi ta tha thứ, ta không chỉ mở lòng cho anh em, mà còn mở lòng để đón nhận lòng thương xót của Thiên Chúa. “Xin Cha tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con” – lời kinh ấy nhắc chúng ta rằng tha thứ là con đường hai chiều, dẫn ta đến gần Cha hơn.

Điều quan trọng nhất trong đời sống Kitô hữu là tình yêu thương, như Chúa Giêsu dạy: “Hãy yêu thương nhau như Ta đã yêu thương các ngươi” (Ga 13,34). Tình yêu này không đến từ sức riêng của ta, mà được Chúa Thánh Thần đổ vào lòng ta (x. Rm 5,5). Trong Bí tích Thánh Thể, Chúa Kitô ban cho chúng ta Trái Tim của Ngài – một trái tim yêu thương, nhân từ, và trắc ẩn. Nhờ Ngài, chúng ta có thể yêu anh em mình bằng chính tình yêu của Ngài, thương xót như Cha trên trời thương xót. Tình yêu ấy không xét đoán, không lên án, mà luôn tìm cách nâng đỡ, chữa lành và xây dựng.

Mùa Chay là thời gian để chúng ta sống tình yêu ấy cách cụ thể. Khi thấy anh em ngã, ta không đứng nhìn hay chỉ trích, mà kéo họ dậy. Khi thấy ai đó lầm lỗi, ta không kết án, mà cầu nguyện cho họ. Khi có cơ hội, ta cho đi – thời gian, công sức, hay một lời nói tử tế – để người khác cảm nhận được tình yêu của Chúa qua ta. Yêu thương như Chúa Kitô không phải là lời nói suông – đó là hành động, là cách cư xử hằng ngày với anh chị em mình, từ gia đình, bạn bè, đến những người xa lạ.

Tin Mừng hôm nay là kim chỉ nam cho chúng ta trong Mùa Chay: sống như Chúa Kitô, thể hiện lòng trắc ẩn và nhân từ như Cha trên trời. Ngài không đến để lên án, mà để cứu độ; Ngài không xét đoán, mà tha thứ. Là môn đệ của Ngài, chúng ta cũng được mời gọi sống như vậy – không để “cây đà” của kiêu ngạo và oán giận che mắt, mà để tình yêu thương dẫn lối. Mỗi ngày trong Mùa Chay, chúng ta hãy thực hành một hành động nhân từ: tha thứ cho ai đó, giúp đỡ một người cần, hay đơn giản là mỉm cười với người bên cạnh.

Khi tham dự Thánh Thể, chúng ta đón nhận sức sống của Chúa Kitô – sức sống ấy giúp ta yêu thương và thương xót như Ngài. Nguyện xin Trái Tim Chúa biến đổi trái tim ta, để qua đời sống của ta, anh chị em ta cũng cảm nhận được lòng nhân từ của Thiên Chúa. Là người Kitô hữu, chúng ta không chỉ nghe lời Chúa, mà phải sống lời Ngài – sống như Chúa Kitô, để thế gian nhận biết rằng chúng ta là môn đệ của Đấng “hay thương xót.”

Lm. Anmai, CSsR

ĐỪNG XÉT ĐOÁN – HÃY SỐNG LÒNG NHÂN TỪ

Hôm nay, Tin Mừng theo thánh Luca vang lên với lời dạy đầy khôn ngoan của Chúa Giêsu: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ. Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán” (Lc 6,36-37). Lời này nhắc nhở chúng ta về một sự thật sâu xa: xét đoán người khác là điều vô cùng khó khăn, thậm chí là bất khả thi, bởi lòng người là một vực thẳm mà chỉ Thiên Chúa mới thấu hiểu. Mùa Chay là thời gian để chúng ta nhìn lại chính mình, sám hối và hoán cải. Và hôm nay, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta từ bỏ thói quen xét đoán, để sống lòng nhân từ như Cha trên trời – một đời sống của yêu thương, tha thứ và bao dung.

Xét đoán người khác cho đúng sự thật là một việc rất khó. Xét đoán hành vi bên ngoài đã khó, xét đoán tâm trí bên trong lại càng khó khăn hơn gấp bội. Dân gian ta thường nói: “Dò sông dò biển dễ dò, nào ai lấy thước mà đo lòng người.” Thời xưa, câu nói ấy đã đúng, và ngày nay, nó càng đúng hơn bao giờ hết. Với những tiến bộ vượt bậc của khoa học, con người đã đo được chiều cao của núi, chiều sâu của biển, thậm chí là những khoảng cách triệu năm ánh sáng trong vũ trụ bao la. Họ cũng phân tích được những thứ nhỏ bé nhất, từ bản đồ gien của con người đến những phép tính phức tạp chỉ trong một giây nhờ máy vi tính siêu mạnh. Những thành tựu ấy thật đáng kinh ngạc, là minh chứng cho trí tuệ tuyệt vời mà Thiên Chúa ban cho con người.

Nhưng trước cõi lòng sâu thẳm của con người, tất cả những phát minh ấy đều trở nên bất lực. Có máy móc nào đo được ý nghĩa thật sự của một nụ cười, một cái nắm tay, hay một nụ hôn không? Giuđa đã hôn Chúa Giêsu để chỉ điểm, một hành động bên ngoài là yêu thương nhưng bên trong lại chứa đựng sự phản bội. Tâm hồn con người là một cõi mênh mông vô tận, đầy những ngóc ngách mà ngay cả chính chúng ta cũng không thể khám phá hết. Dù có thành tâm thiện chí đến đâu, chúng ta cũng không thể nắm bắt trọn vẹn mọi suy nghĩ, mọi động lực ẩn sâu trong lòng mình, huống chi là trong lòng người khác. Chúng ta thường nghĩ mình hiểu rõ bản thân, nhưng thực tế, có những lúc ta hành động mà chính ta cũng không lý giải được tại sao. Chỉ có Thiên Chúa, Đấng toàn trí toàn năng, mới thấu hiểu hết mọi ngọn nguồn của tâm hồn chúng ta, và chỉ Ngài mới có thể xét đoán chúng ta cách chính xác tuyệt đối.

Nếu xét đoán chính mình đã khó, nói chi đến việc xét đoán người khác. Ngay cả khi nhìn vào bản thân, chúng ta còn có thể rơi vào sai lầm – tự biện minh cho lỗi lầm của mình, hoặc ngược lại, tự trách mình quá mức. Vậy thì làm sao chúng ta dám chắc rằng mình hiểu đúng ý định, hoàn cảnh, hay tâm tư của anh chị em quanh ta? Một lời nói vô tình, một hành động vụng về của người khác có thể khiến ta vội vàng kết luận: “Họ xấu xa,” “Họ cố ý làm tổn thương ta.” Nhưng sự thật có thể hoàn toàn khác – họ đang đau khổ, đang gặp khó khăn, hay chỉ vô tình phạm sai lầm mà không có ý xấu. Khi xét đoán, chúng ta thường chỉ nhìn thấy bề ngoài, mà quên rằng “Thiên Chúa không nhìn thấy như loài người thấy vẻ bề ngoài. Chúa nhìn thấu tâm can” (1Sm 16,7).

Chúa Giêsu dạy các môn đệ: “Anh em đừng xét đoán,” không phải để chúng ta mù quáng trước đúng sai, mà để chúng ta ý thức về giới hạn của mình. Xét đoán không chỉ là lời nói – nó là thái độ, là ánh mắt, là sự kết án trong lòng mà ta dành cho người khác. Khi ta xét đoán, ta tự đặt mình vào vị trí của Thiên Chúa, một vị trí mà ta không có quyền. Hơn nữa, Ngài cảnh báo: “Anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy” (Lc 6,38). Nếu ta xét đoán người khác bằng sự khắt khe, ta cũng sẽ bị xét đoán bằng sự khắt khe ấy. Mùa Chay là thời gian để chúng ta nhận ra nguy cơ sai lầm khi xét đoán, để dừng lại trước khi buông lời chỉ trích, và để nhìn người khác bằng đôi mắt khiêm nhường hơn.

Nếu chúng ta không xét đoán được chính xác, nếu chúng ta không thể lên án người khác cách công bằng, thì chúng ta phải làm gì? Tin Mừng hôm nay chỉ cho chúng ta con đường: sống bao dung, thông cảm, và tha thứ. Thay vì nhìn anh em mình bằng ánh mắt nghi ngờ, chúng ta hãy nhìn họ bằng con tim nhân ái. Thay vì kết án, chúng ta hãy cầu nguyện cho họ. Dù họ có thực sự lầm lỗi, có thực sự băng hoại, chúng ta cũng hãy tha thứ và mong họ cải tà quy chính – như Chúa Giêsu đã làm trên thập giá khi cầu xin: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34).

Sống bao dung không có nghĩa là chấp nhận sai trái hay làm ngơ trước tội lỗi – nó là chọn yêu thương thay vì oán giận, chọn nâng đỡ thay vì đạp đổ. Anh chị em hãy thử nghĩ: có ai trong đời ta mà ta đã vội vàng xét đoán? Một người thân lỡ lời, một người bạn vô tình làm ta buồn, hay một người lạ khiến ta khó chịu? Mùa Chay này, chúng ta hãy thay đổi cách nhìn: thông cảm với hoàn cảnh của họ, tha thứ cho lỗi lầm của họ, và cầu nguyện để họ tìm thấy ánh sáng. Khi ta từ bỏ xét đoán, ta mở lòng cho lòng nhân từ của Thiên Chúa chảy vào đời mình, và qua ta, đến với người khác.

 Lm. Anmai, CSsR

SỐNG VỚI MỘT CON TIM NHÂN TỪ

Hôm nay, Tin Mừng theo thánh Luca vang lên với lời mời gọi đầy yêu thương của Chúa Giêsu: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ” (Lc 6,36). Thánh Luca, qua Tin Mừng của mình, đã biến đời sống Kitô hữu thành một con tim – một con tim biết rung cảm, biết yêu thương, và biết noi theo con tim của Thiên Chúa. Mùa Chay là thời gian để chúng ta nhìn lại trái tim mình: nó đang đập vì điều gì? Liệu đó là một trái tim nhân từ, biết xót thương, hay là một trái tim chai cứng, vô cảm trước nỗi đau của người khác? Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta sống với một con tim giống như con tim của Chúa Giêsu – một con tim biết thương xót, tha thứ và xây dựng tình liên đới.

Thánh Luca nhấn mạnh rằng kẻ có lòng thương xót là kẻ có con tim. Một con tim biết rung cảm trước khổ đau của người khác không chỉ dừng lại ở cảm xúc, mà chắc chắn sẽ dẫn đến hành động cứu giúp. Trong ngôn ngữ của chúng ta, những câu thành ngữ như “tấm lòng vàng,” “hết lòng,” “lòng nhân ái,” “tận tâm tận lực” đều nói lên vẻ đẹp của một trái tim tốt lành, nhân hậu. Ngược lại, “lòng chai cứng,” “ác tâm,” “nhẫn tâm” là những từ ngữ mô tả một trái tim đã khép lại, không còn biết yêu thương. Chúa Giêsu dạy: “Anh em hãy có lòng nhân từ như Cha anh em là Đấng nhân từ.” Đây không chỉ là lời khuyên – đây là mệnh lệnh, là lời mời gọi chúng ta sống như Ngài, để trái tim chúng ta đập cùng nhịp với con tim của Thiên Chúa.

Chúa Giêsu đã sống trọn vẹn lòng nhân từ ấy. Ngài cúi xuống nâng đỡ người tội lỗi, chữa lành người đau ốm, và trên thập giá, Ngài cầu xin: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34). Ngài không chỉ nói về lòng thương xót – Ngài sống lòng thương xót bằng chính đời mình. Là người Kitô hữu, chúng ta được mời gọi noi theo Ngài, để trái tim chúng ta không chỉ biết cảm thông, mà còn biết hành động vì anh em. Mùa Chay này, chúng ta hãy tự hỏi: “Trái tim ta đang ở đâu? Ta có rung cảm trước nỗi đau của người khác, hay đã trở nên chai cứng vì những tổn thương, bận rộn, hay vô cảm của cuộc sống?”

Sống với một con tim nhân từ không phải là điều dễ dàng. Chúa Giêsu dạy: “Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha” (Lc 6,37). Nhưng tha thứ cho kẻ làm hại mình, tiếp đón kẻ xúc phạm mình, dịu hiền với kẻ ngược đãi mình, bình tĩnh trước kẻ chống đối, hay thậm chí làm ngơ khi bị tổn thương – những điều ấy thật chẳng dễ chút nào! Trong thế giới hôm nay, lòng thương xót đôi khi bị hiểu lầm là sự yếu đuối, là làm nhục người khác, hay làm hạ phẩm giá họ. Người ta không muốn thương xót nữa, vì họ sợ bị coi thường, sợ mất đi cái tôi kiêu hãnh của mình.

Nhưng lòng thương xót chân thành không bao giờ làm người khác hèn kém hay nhục nhã. Trái lại, nó nâng họ lên, tôn trọng phẩm giá của họ, và thể hiện một phần của sự công bằng. Trong xã hội ngày nay, sự nghèo đói, bất công, và đau khổ của bao người không phải là lỗi của riêng họ – đó là hậu quả của một thế giới thiếu công bằng. Khi chúng ta sống nhân từ, khi chúng ta cúi xuống giúp đỡ người nghèo, người đau khổ, chúng ta không chỉ thực hiện lòng thương xót, mà còn góp phần sửa chữa những bất công ấy. Luật xã hội đòi hỏi phải cung cấp cho người nghèo một cuộc sống xứng đáng – nhưng luật của Chúa còn đi xa hơn: yêu cầu chúng ta yêu họ, thương họ, và đối xử với họ như anh em.

Thánh Luca nhấn mạnh nội dung cốt lõi của lòng thương xót: “Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án” (Lc 6,37). Thương xót nghĩa là không tự đặt mình làm quan xét anh em. Không ai trong chúng ta có quyền đánh giá hay kết tội người khác, gọi họ là “kẻ xấu” hay tuyên bố họ có tội. Lòng người là một vực thẳm mà chỉ Thiên Chúa mới thấu hiểu. Chúng ta chỉ thấy vẻ bề ngoài – một lời nói, một hành động – nhưng không thể biết được ý định, hoàn cảnh, hay nỗi đau ẩn sâu bên trong. Khi xét đoán, chúng ta thường rơi vào sai lầm, vì trái tim con người không phải là thứ có thể đo lường hay phân tích như khoa học.

Chúa Giêsu gớm ghét tội lỗi, nhưng luôn cứu chữa kẻ tội lỗi. Ngài không lên án người phụ nữ ngoại tình, không xét đoán người thu thuế, mà dang tay đón họ về. Là người Kitô hữu, chúng ta cũng được mời gọi sống như Ngài: loại bỏ lối nhìn đánh giá người khác theo luân lý, từ chối kết án, và thay vào đó, mở lòng bao dung. Mùa Chay là thời gian để chúng ta từ bỏ thói quen xét đoán – thay vì chỉ trích người làm ta tổn thương, hãy cố gắng hiểu họ; thay vì kết án, hãy cầu nguyện cho họ. Một con tim nhân từ không nhìn anh em bằng ánh mắt khắt khe, mà bằng đôi mắt của yêu thương và hy vọng.

Lòng thương xót không dừng lại ở việc không xét đoán – nó còn là tha thứ và giúp đỡ. Chúa Giêsu dạy: “Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha” (Lc 6,37). Tha thứ là cách xóa bỏ mọi rào cản giữa người với người, là nhịp cầu nối lại những đổ vỡ. Giúp đỡ là xây dựng tình liên đới, để không ai bị bỏ rơi trong cô đơn hay đau khổ. Đây chính là sứ mạng của người Kitô hữu: xây dựng Nước Trời ngay giữa lòng đời, nơi Thiên Chúa là Cha của mọi người, và chúng ta là anh em của nhau.

Tha thứ không dễ, nhất là khi vết thương còn mới, nhưng đó là cách chúng ta bắt chước Cha trên trời. Giúp đỡ cũng không đơn giản, vì nó đòi hỏi chúng ta hy sinh thời gian, công sức, và đôi khi cả lòng kiên nhẫn. Nhưng chính qua những hành động ấy, chúng ta trở thành khí cụ của lòng thương xót Chúa. Như nhà thơ Péguy đã nói: “Lối cư xử với chiên lạc của Chúa là luật ngàn đời cho chúng ta.” Khi thấy anh em lạc lối, chúng ta không bỏ rơi họ, không lên án họ, mà tìm cách đưa họ về – bằng lời cầu nguyện, bằng sự nâng đỡ, và bằng tình yêu chân thành.

Anh chị em thân mến, Tin Mừng hôm nay là lời mời gọi chúng ta sống với một con tim nhân từ, giống như con tim của Chúa Giêsu. Ngài đã sống lòng thương xót bằng cách tha thứ, giúp đỡ, và yêu thương đến cùng. Mùa Chay là cơ hội để chúng ta để con tim mình đập cùng nhịp với Ngài. Mỗi ngày, chúng ta hãy thực hành một hành động nhân từ: tha thứ cho ai đó, giúp đỡ một người cần, hay đơn giản là mỉm cười với người bên cạnh. Hãy để trái tim chúng ta rung cảm trước nỗi đau của anh em, để từ đó, chúng ta trở thành chứng nhân của lòng nhân từ Thiên Chúa giữa thế gian.

Khi tham dự Thánh Thể, chúng ta đón nhận chính sức sống của Chúa Giêsu – sức sống ấy giúp ta yêu thương và thương xót như Ngài. Nguyện xin con tim của Ngài biến đổi con tim chúng ta, để qua đời sống của ta, người khác cũng cảm nhận được tình yêu của Cha trên trời. Sống với một con tim nhân từ không dễ, nhưng đó là con đường để chúng ta trở nên giống Chúa Kitô hơn, để chúng ta thực sự là con cái của Đấng “hay thương xót.”

Lm. Anmai, CSsR

SỐNG LÒNG NHÂN TỪ TRONG MỌI CHIỀU KÍCH CUỘC ĐỜI

Tin Mừng theo thánh Luca vang lên với lời mời gọi đầy thách thức của Chúa Giêsu: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ. Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha” (Lc 6,36-37). Lời này không chỉ là một khuyến khích, mà là một lời mời gọi cấp bách để chúng ta sống trọn vẹn đời sống Kitô hữu – một đời sống không chỉ có bề ngoài, mà phải có chiều sâu; không chỉ có lời nói, mà phải có hành động; không chỉ hô hoán yêu thương, mà phải sống yêu thương trong mọi ngõ ngách của cuộc đời. Mùa Chay là thời gian để chúng ta nhìn lại: liệu đời sống đạo của ta đã thực sự phản ánh Tin Mừng, hay chỉ là những vỏ bọc bên ngoài mà thiếu đi trái tim nhân từ của Chúa?

Trong đời sống đạo của chúng ta hiện nay, không ít lần chúng ta rơi vào tình trạng “chỉ có bề ngoài mà không có chiều sâu.” Chúng ta đến nhà thờ, đọc kinh, tham dự Thánh Lễ – những điều ấy thật tốt đẹp, nhưng nếu chỉ dừng lại ở hình thức, thì đời sống đức tin của ta chỉ là “lượng” mà không có “phẩm.” Nhiều khi, chúng ta hô hào yêu thương, rao giảng về lòng nhân từ, nhưng khi đối diện với những hoàn cảnh cần giúp đỡ – một người nghèo bên đường, một người thân cần tha thứ, một người lạ cần an ủi – ta lại tìm cách lẩn tránh, viện cớ bận rộn, hoặc đơn giản là không muốn dấn thân. Chúng ta nói nhiều về Tin Mừng, nhưng hành động của ta lại không đi đôi với lời nói.

Thậm chí, có khi chúng ta còn ích kỷ, chia ô cuộc đời mình ra thành những mảnh riêng biệt: một ô cho nhà thờ, một ô cho kinh nguyện, và một ô khác cho cuộc sống nơi xóm làng, chợ búa, gia đình, công việc. Chúng ta tách biệt Tin Mừng khỏi đời thường, như thể Lời Chúa chỉ dành cho những giờ phút thiêng liêng, còn ngoài kia, ta sống theo cách của riêng mình. Nhưng là Kitô hữu, chúng ta không được phép sống như vậy. Chúa Giêsu không cho phép ta chia cắt đời sống đức tin với đời sống thực tế. Ngài muốn chúng ta mang Lời Ngài vào mọi ngõ ngách, mọi chiều kích của cuộc sống – từ nhà thờ đến chợ búa, từ gia đình đến nơi làm việc, từ lời cầu nguyện đến hành động cụ thể.

Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta sống những tâm tình của Chúa Giêsu: “Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án” (Lc 6,37). Đây không chỉ là lời khuyên – đây là cách sống mà Chúa muốn chúng ta áp dụng trong mọi khía cạnh của cuộc đời. Xét đoán và kết án là thói quen mà chúng ta dễ rơi vào: một người đồng nghiệp làm sai, ta vội chỉ trích; một người thân lỡ lời, ta vội kết án; một người lạ hành động không vừa ý, ta vội nhìn họ bằng ánh mắt khinh miệt. Nhưng Chúa Giêsu dạy rằng: đừng xét đoán, đừng lên án – bởi chỉ Thiên Chúa mới thấu hiểu lòng người, và chỉ Ngài mới có quyền phán xét.

Sống không xét đoán không có nghĩa là ta mù quáng trước đúng sai, mà là ta chọn nhìn người khác bằng ánh mắt của lòng nhân từ. Thay vì vội vàng kết luận “họ xấu xa,” hãy tự hỏi: “Họ đang gặp khó khăn gì? Hoàn cảnh nào khiến họ như vậy?” Khi ta từ bỏ thói quen xét đoán, ta mở lòng để thông cảm, để yêu thương, và để phản ánh lòng nhân từ của Cha trên trời. Mùa Chay là thời gian để chúng ta thực hành điều này: trong gia đình, đừng xét đoán người thân; nơi làm việc, đừng kết án đồng nghiệp; ngoài xã hội, đừng nhìn người khác bằng sự khắt khe. Hãy để Tin Mừng thấm vào từng hành động, từng ánh mắt của ta.

Chúa Giêsu tiếp tục dạy: “Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha. Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại” (Lc 6,37-38). Tha thứ và cho đi là hai hành động cụ thể để sống lòng nhân từ – không chỉ trong nhà thờ, mà trong mọi hoàn cảnh đời sống. Tha thứ là điều khó khăn, nhất là khi ta bị tổn thương sâu sắc. Nhưng Chúa Giêsu đã làm gương cho ta trên thập giá, khi Ngài tha thứ cho những kẻ đóng đinh Ngài. Là Kitô hữu, ta không thể tách biệt Tin Mừng khỏi cuộc sống mà giữ lòng oán giận với anh em. Tha thứ không chỉ là lời nói – đó là hành động cụ thể: một lời hòa giải với người thân, một cái bắt tay với người bạn, hay một lời cầu nguyện cho kẻ thù.

Còn “cho đi” là cách ta mang Tin Mừng vào đời thường. Chúa hứa: “Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn” (Lc 6,38). Nhưng để nhận được, ta phải cho đi trước – không chỉ là tiền bạc, mà là thời gian, sự quan tâm, và tình yêu. Trong cuộc sống, có bao lần ta lẩn tránh khi thấy người cần giúp đỡ? Một người nghèo xin ăn, một người bạn cần lắng nghe, một người thân cần sự nâng đỡ – ta có dám cho đi không, hay chỉ biết giữ lại cho riêng mình? Mùa Chay mời gọi chúng ta phá bỏ những “ô ngăn cách” trong cuộc đời, để mang lòng nhân từ của Chúa đến với mọi người, từ nhà thờ ra đến chợ búa, từ kinh nguyện đến hành động cụ thể.

Lời Chúa hôm nay không chỉ là lời mời gọi – nó còn là lời hứa: nếu ta sống lòng nhân từ, không xét đoán, tha thứ và cho đi, ta sẽ được Thiên Chúa đối xử với chính mình như vậy. “Anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy” (Lc 6,38). Đây là quy luật của tình yêu: ta gieo nhân từ, ta gặt thương xót; ta gieo tha thứ, ta gặt ơn tha thứ; ta gieo yêu thương, ta gặt ơn cứu độ. Là Kitô hữu, chúng ta không sống Tin Mừng chỉ để giữ hình thức, mà để được cứu độ và chia sẻ niềm vui cứu độ ấy cho mọi người.

Khi ta sống với Chúa trong tâm hồn, khi ta để Lời Ngài thấm vào mọi ngõ ngách cuộc đời, ta không chỉ thay đổi chính mình, mà còn giúp người khác nhận ra tình yêu của Thiên Chúa. Một người cha tha thứ cho con cái, một người bạn giúp đỡ bạn bè, một người lạ mỉm cười với người nghèo – những hành động nhỏ bé ấy là chứng tá sống động của Tin Mừng. Mùa Chay là cơ hội để chúng ta xóa bỏ sự chia ô trong đời sống đức tin, để Tin Mừng không chỉ là lời nói trong nhà thờ, mà là sức sống trong từng giây phút ta thở.

Tin Mừng hôm nay là kim chỉ nam cho chúng ta trong Mùa Chay: sống lòng nhân từ như Cha trên trời, không xét đoán, không kết án, mà tha thứ và cho đi. Đây không phải là điều chỉ thực hiện trong nhà thờ – đây là cách sống phải thấm vào mọi chiều kích của cuộc đời ta. Từ gia đình đến xã hội, từ lời cầu nguyện đến hành động, chúng ta được mời gọi mang Chúa vào từng góc nhỏ của cuộc sống. Hãy để Tin Mừng không chỉ là lời hô hào trên môi, mà là trái tim đập trong ta, là đôi tay dang ra giúp đỡ, là ánh mắt nhân từ nhìn anh em.

Khi tham dự Thánh Thể, chúng ta đón nhận chính Chúa Giêsu – Ngài là sức mạnh để ta sống lòng nhân từ. Nguyện xin Ngài biến đổi chúng ta, để đời sống đạo của ta không chỉ có bề ngoài, mà có chiều sâu; không chỉ có lời nói, mà có hành động. Mong sao, qua cách sống của ta – không xét đoán, tha thứ và cho đi – mọi người nhận ra tình yêu của Thiên Chúa, và chính ta cũng được Ngài đong đầy ơn cứu độ trong “đấu đủ lượng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn.”

Xin Chúa chúc lành cho anh chị em, và xin Đức Mẹ đồng hành với chúng ta trong hành trình Mùa Chay này. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

LÒNG NHÂN TỪ: BẮT CHƯỚC THIÊN CHÚA

Tin Mừng theo thánh Luca vang lên với lời mời gọi đầy ý nghĩa của Chúa Giêsu: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ” (Lc 6,36). Lòng nhân từ không phải là điều xa lạ trong đời sống con người – nó hiện diện trong nhiều truyền thống tôn giáo và văn hóa. Nhưng với người Kitô hữu, lòng nhân từ mang một chiều sâu đặc biệt: đó là bắt chước chính Thiên Chúa, Đấng có trái tim rộng mở không giới hạn. Mùa Chay là thời gian để chúng ta sống lòng nhân từ ấy, để trái tim ta đập cùng nhịp với con tim của Chúa, và để qua cách sống của ta, người khác nhận ra tình yêu vô biên của Ngài.

Lòng nhân từ là một giá trị quan trọng trong nhiều tôn giáo. Trong Khổng giáo, sách Luận Ngữ coi lòng nhân là nét đặc trưng của con người – người có lòng nhân là người sống trọn vẹn nhân cách, biết yêu thương và đối xử tử tế với người khác. Phật giáo cũng đề cao tinh thần từ bi hỷ xả, dạy rằng “lấy ân báo oán, oán sẽ tiêu tan,” nhấn mạnh sự bao dung và lòng trắc ẩn. Những giá trị này cho thấy lòng nhân từ là một phần cốt lõi trong đời sống đạo đức của nhân loại, vượt qua ranh giới tôn giáo và văn hóa.

Nhưng trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đưa lòng nhân từ lên một tầm cao mới: “Hãy có lòng nhân từ như Cha anh em là Đấng nhân từ.” Với người Kitô hữu, lòng nhân từ không chỉ là một đức tính tốt – nó là nét đặc biệt nơi Thiên Chúa, được phản ánh qua khuôn mặt và trái tim của Ngài. Thiên Chúa là Đấng nhân từ, không bị giới hạn bởi bất kỳ rào cản nào – Ngài yêu thương cả người công chính lẫn kẻ tội lỗi, tha thứ cho cả những kẻ phản bội Ngài. Chúa Giêsu, Con Một của Ngài, đã sống lòng nhân từ ấy khi Ngài cúi xuống chữa lành người đau ốm, tha thứ cho kẻ thù, và trên thập giá, cầu xin: “Lạy Cha, xin tha cho họ” (Lc 23,34). Là Kitô hữu, chúng ta không chỉ sống lòng nhân như tín đồ các tôn giáo khác, mà còn được mời gọi bắt chước chính lòng nhân từ của Thiên Chúa – một tình yêu vô điều kiện, không biên giới.

Chúa Giêsu diễn tả lòng nhân từ qua bốn mệnh lệnh ngắn gọn, nhịp nhàng trong Tin Mừng: “Đừng xét đoán để khỏi bị xét đoán, đừng kết án để khỏi bị kết án, hãy tha thứ thì sẽ được tha thứ, hãy cho thì sẽ được cho lại” (Lc 6,37-38). Hai mệnh lệnh tiêu cực – “đừng xét đoán, đừng kết án” – và hai mệnh lệnh tích cực – “hãy tha thứ, hãy cho” – là kim chỉ nam để chúng ta sống lòng nhân từ. Phần sau của mỗi mệnh lệnh đều ở thể thụ động, nhấn mạnh hành động của Thiên Chúa: chính Ngài sẽ đáp lại cách sống của chúng ta.

“Đừng xét đoán” không phải là cấm đoán việc phân định đúng sai, mà là ngăn cản khuynh hướng chỉ trích, phê phán người khác một cách vội vàng. Chúng ta thường dễ nhìn anh em bằng ánh mắt khắt khe, phóng đại lỗi lầm của họ mà không hiểu hoàn cảnh hay ý định bên trong. “Đừng kết án” nhắc ta rằng chỉ Thiên Chúa mới có quyền phán xét, vì chỉ Ngài thấu suốt lòng người. Ngược lại, “hãy tha thứ” và “hãy cho” là những hành động tích cực, mở lòng ta ra với anh em – tha thứ xóa bỏ oán hận, còn cho đi xây dựng tình liên đới. Bốn mệnh lệnh này không chỉ là lời dạy – chúng là cách sống mà Chúa Giêsu đã thể hiện, và Ngài mời gọi chúng ta bước theo.

Tin Mừng hôm nay cho thấy một tam giác chặt chẽ giữa Thiên Chúa, tha nhân và chúng ta. Thái độ của ta đối với tha nhân sẽ quyết định cách Thiên Chúa đối xử với ta. “Anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy” (Lc 6,38). Nói cách khác, nếu ta muốn được Thiên Chúa nhân từ, ta phải sống nhân từ với anh em; nếu ta muốn được tha thứ, ta phải tha thứ; nếu ta muốn nhận nhiều, ta phải cho đi. Đây là quy luật của tình yêu: ta gieo gì, ta gặt nấy – không phải vì Thiên Chúa thiếu quảng đại, mà vì chính ta tự giới hạn khả năng đón nhận của mình.

Hãy tưởng tượng lòng nhân từ của Thiên Chúa như một đại dương vô tận. Ngài muốn ban cho ta tất cả, nhưng nếu ta chỉ mang theo một chiếc thùng nhỏ – một trái tim hẹp hòi, hay một thái độ khắt khe – ta sẽ chỉ nhận được ít ỏi. Ngược lại, nếu ta sống với một trái tim rộng mở, không xét đoán, không kết án, mà tha thứ và cho đi, ta sẽ nhận được “đấu đủ lượng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn.” Mùa Chay là thời gian để chúng ta thay đổi “cái đấu” của mình – từ một trái tim nhỏ nhen, ích kỷ, sang một trái tim quảng đại, nhân từ như Thiên Chúa.

Là Kitô hữu, chúng ta được mời gọi sống lòng nhân từ không chỉ trong nhà thờ, mà trong mọi ngóc ngách của cuộc sống. Đừng xét đoán khi người thân lỡ lời, đừng kết án khi đồng nghiệp phạm sai lầm, mà hãy tha thứ khi ai đó làm ta tổn thương, và cho đi khi thấy ai đó cần giúp đỡ. Lòng nhân từ không chỉ là lời nói – nó phải là hành động cụ thể: một lời an ủi cho người buồn, một sự giúp đỡ cho người nghèo, hay một lời cầu nguyện cho kẻ thù. Khi sống như vậy, chúng ta không chỉ phản ánh lòng nhân từ của Thiên Chúa, mà còn giúp anh em nhận ra tình yêu của Ngài qua chính đời sống của ta.

Thiên Chúa không giới hạn lòng nhân từ của Ngài – Ngài yêu thương cả những kẻ không xứng đáng. Chúng ta cũng được mời gọi sống như vậy: vượt qua những ngăn cách của oán giận, định kiến, hay ích kỷ, để yêu thương không điều kiện. Mùa Chay là cơ hội để chúng ta thực hành lòng nhân từ ấy. Hãy thử thay đổi “cái đấu” ta thường dùng: thay vì chỉ trích, hãy lắng nghe; thay vì giữ lòng oán giận, hãy tha thứ; thay vì giữ lại, hãy cho đi. Khi đó, chúng ta sẽ thấy mình giàu có hơn – không phải giàu vật chất, mà giàu lòng thương xót, giàu tình yêu, và giàu ơn cứu độ.

Tin Mừng hôm nay là lời mời gọi chúng ta sống lòng nhân từ như Cha trên trời. Đây không chỉ là một đức tính – đây là cách sống của Chúa Giêsu, Đấng đã tha thứ, yêu thương, và cho đi đến tận cùng. Mùa Chay là thời gian để chúng ta bắt chước Ngài, để trái tim ta trở nên giống con tim của Thiên Chúa. Mỗi ngày, chúng ta hãy thực hành một hành động nhân từ: không xét đoán người khác, tha thứ cho ai đó, hay cho đi một điều gì đó – dù nhỏ bé như một nụ cười hay lớn lao như một sự hy sinh.

Khi tham dự Thánh Thể, chúng ta đón nhận chính Chúa Giêsu – Ngài là nguồn mạch của lòng nhân từ. Nguyện xin Ngài mở rộng trái tim ta, để ta không tự giới hạn khả năng đón nhận ơn Ngài. Mong sao, qua cách sống của ta – không xét đoán, không kết án, mà tha thứ và cho đi – chúng ta trở thành chứng nhân của lòng nhân từ Thiên Chúa, để anh em nhận ra Ngài và cùng ta bước vào niềm vui cứu độ. Hãy thay đổi “cái đấu” của ta trong Mùa Chay này, để ta nhận được “đấu đầy tràn” của ân sủng và tình yêu.

Lm. Anmai, CSsR

CON ĐƯỜNG VỀ VỚI CHÚA LÀ ANH EM

Tin Mừng theo thánh Luca vang lên với lời mời gọi đầy ý nghĩa của Chúa Giêsu: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ” (Lc 6,36). Mùa Chay là mùa trở về với Chúa, là thời gian để chúng ta nhận ra sự xấu xa tội lỗi của mình, như tiên tri Đaniel đã chỉ ra, và khao khát được Chúa xót thương tha thứ. Nhưng con đường về với Chúa không phải là con đường trừu tượng hay xa vời – hôm nay, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy rõ: con đường ấy chính là con người, là anh em đồng loại. Thái độ của ta đối với anh em sẽ quyết định tương lai của ta, và con đường về với Chúa có bằng phẳng hay gồ ghề tùy thuộc vào cách ta sống lòng nhân từ với người khác.

Mùa Chay là mùa của sám hối và hoán cải. Tiên tri Đaniel đã cho thấy con người thật xấu xa, tội lỗi, dễ xa cách Chúa bởi những yếu đuối của mình. Chúng ta cũng vậy – ai trong chúng ta dám nói mình vô tội? Cuộc sống hằng ngày đầy những lần ta ích kỷ, xét đoán, giữ lòng oán giận, hay từ chối yêu thương anh em. Những tội lỗi ấy như những tảng đá cản lối ta về với Chúa, khiến lòng ta nặng trĩu và xa cách Ngài. Nhưng Thiên Chúa là Cha nhân từ, luôn sẵn sàng tha thứ, luôn dang tay chờ ta trở về. Điều duy nhất Ngài mong muốn là ta nhận ra sự yếu đuối của mình và khao khát được Ngài xót thương.

Tuy nhiên, để về với Chúa, ta không thể chỉ dừng lại ở lời cầu nguyện hay những nghi thức bên ngoài. Chúa Giêsu chỉ cho ta một con đường cụ thể: “Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha” (Lc 6,37). Con đường ấy không nằm đâu xa – nó chính là anh em đồng loại của ta. Mùa Chay không chỉ là thời gian ta nhìn vào lòng mình, mà còn là thời gian ta nhìn vào mối quan hệ với người khác, vì chính qua họ, ta đến được với Chúa.

Thiên Chúa là Cha nhân từ, và được đến với Ngài, ta sẽ được hưởng lòng nhân từ vô biên của Ngài. Nhưng để đến được với Chúa, ta cũng phải nhân từ như Ngài. Lòng nhân từ vừa là điều kiện để ta gặp gỡ Chúa, vừa là kết quả của sự gặp gỡ ấy. Đây là một mầu nhiệm tuyệt đẹp trong đời sống Kitô hữu.

Trước hết, lòng nhân từ là kết quả. Ai đã gặp gỡ và kết hiệp với Chúa sẽ trở nên giống Ngài. Khi ta để Chúa ngự trị trong tâm hồn, trái tim ta sẽ được biến đổi – ta sẽ biết yêu thương đồng loại, biết khoan dung, tha thứ, và đối xử nhân từ với họ. Hãy nhìn Chúa Giêsu: Ngài đã sống lòng nhân từ ấy khi tha thứ cho kẻ thù, nâng đỡ kẻ yếu đuối, và cho đi chính mạng sống mình. Khi ta sống gần Chúa, ta cũng sẽ mang trái tim của Ngài, một trái tim không xét đoán, không kết án, mà luôn rộng lượng với anh em.

Nhưng lòng nhân từ cũng là điều kiện. Chúa Giêsu dạy: “Anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy” (Lc 6,38). Ai muốn được Chúa nhân từ cũng phải nhân từ với người khác. Chúa cho ta tự do chọn cách sống: nếu ta khắc nghiệt với anh em, Ngài sẽ dùng sự khắc nghiệt ấy để xét xử ta; nếu ta khoan dung, tha thứ, đối xử rộng lượng, Ngài cũng sẽ đối xử với ta như vậy. Con đường về với Chúa có bằng phẳng hay không tùy thuộc vào ta: ta xây dựng những nhịp cầu tha thứ, hay đào sâu những hố ngăn cách với anh em? Mùa Chay là thời gian để ta chọn con đường nhân từ, vì chính qua đó, ta mở lối về với Chúa.

Chúa Giêsu cho thấy con đường về với Chúa không phải là con đường trừu tượng, mà là con người – anh em đồng loại của ta. Thái độ của ta đối với họ sẽ quyết định tương lai của ta trước mặt Chúa. Nếu ta xét đoán, kết án anh em, con đường ấy sẽ gồ ghề, quanh co, đầy chướng ngại. Nhưng nếu ta tha thứ, cho đi, và sống nhân từ, con đường ấy sẽ rộng mở, bằng phẳng, dẫn ta thẳng đến lòng thương xót của Chúa. “Hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại… đấu đủ lượng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn” (Lc 6,38). Chúa không chịu thua lòng quảng đại của ta – ta cho đi một, Ngài trả lại gấp trăm ngàn lần.

Anh chị em hãy thử nghĩ: trong cuộc sống, ta đã đối xử với anh em thế nào? Khi người thân làm ta tổn thương, ta có tha thứ hay giữ lòng oán giận? Khi thấy người nghèo khổ, ta có cho đi hay ngoảnh mặt làm ngơ? Khi gặp người lỗi lầm, ta có nâng đỡ hay chỉ trích? Mỗi thái độ của ta với anh em là một bước trên con đường về với Chúa. Ta tội lỗi, xấu xa, cần đến lòng thương xót của Ngài – nhưng lòng thương xót ấy không tự nhiên đến, mà ta phải tự tạo ra bằng cách sống nhân từ với người khác. Điều ta tìm kiếm, ta sẽ gặp được: ta tha thứ, ta được tha thứ; ta thương xót, ta được thương xót.

Mùa Chay là thời gian để ta tìm đường về với Chúa, và vì thế, cũng là thời gian để ta tìm đường về với anh em. Con người chính là con đường Chúa muốn ta đi qua để đến với Ngài. Đường ấy rộng hay hẹp, quanh co hay ngay thẳng, gồ ghề hay phẳng phiu là do ta quyết định. Nếu ta sống ích kỷ, khép lòng, xét đoán và kết án, con đường ấy sẽ đầy chông gai. Nhưng nếu ta mở lòng, tha thứ, và cho đi, con đường ấy sẽ dẫn ta đến gần Chúa hơn bao giờ hết.

Mỗi ngày trong Mùa Chay, chúng ta hãy thực hành lòng nhân từ với anh em: tha thứ cho người làm ta đau, giúp đỡ người cần ta nâng đỡ, hay đơn giản là mỉm cười với người bên cạnh. Chính khi ta thương xót và tha thứ cho anh em, ta gặp được Chúa – Ngài ở cùng ta, trong ta, và qua ta. Đó là khởi điểm và cũng là đích điểm của Mùa Chay: tìm về với Chúa và đạt được chính Ngài. Xa mà gần biết bao – Chúa ở ngay trong anh em ta, trong cách ta đối xử với họ, trong trái tim nhân từ mà ta mang theo trên hành trình trở về.

Tin Mừng hôm nay là lời mời gọi chúng ta sống lòng nhân từ như Cha trên trời. Con đường về với Chúa không nằm đâu xa – nó ở ngay trong mối quan hệ của ta với anh em. Khi ta từ bỏ xét đoán, kết án, mà chọn tha thứ và cho đi, ta không chỉ mở lối về với Chúa, mà còn mang tấm lòng của Ngài vào đời mình. Chúa Giêsu đã đi con đường ấy khi Ngài tha thứ, yêu thương, và hy sinh đến cùng. Mùa Chay mời gọi chúng ta bước theo Ngài, để trái tim ta trở nên giống trái tim của Cha – một trái tim đầy thương xót, rộng lượng, và yêu thương.

Khi tham dự Thánh Thể, chúng ta đón nhận chính Chúa Giêsu – Ngài là sức mạnh để ta sống lòng nhân từ. Nguyện xin Ngài biến đổi ta, để ta không chỉ nhận lòng thương xót của Ngài, mà còn trở thành khí cụ của lòng thương xót ấy cho anh em. Mong sao, qua cách sống của ta trong Mùa Chay – không xét đoán, tha thứ, và cho đi – ta tìm được con đường về với Chúa, và đạt được chính Ngài trong đời sống hằng ngày. Con đường ấy xa mà gần – chỉ cần ta mở lòng với anh em, Chúa sẽ ở cùng ta.

Lm. Anmai, CSsR

Read 8 times Last modified on Thứ ba, 18 Tháng 3 2025 08:15