HANG ĐÁ TÂM HỒN
Hồn con là một hang đá nhỏ
Rất nghèo nàn, máng cỏ đơn sơ
Con ước mơ, con mãi đợi chờ
Chúa Giáng sinh giữa lòng cô lẻ.
Giá lạnh đầy, lòng người rét mướt
Giữa trần gian bao cảnh ngặt nghèo
Hành trang nào đã được mang theo
Để bái lạy Con Trời nhập thế.
Đời chìm nổi muôn vàn dâu bể
Bởi lòng người đã trải nhiêu khê
Cần hơi ấm sưởi lòng băng giá
Rét run người và lạnh tái tê.
Tâm hồn con trở thành háng đá
Là máng cỏ của Đấng Thiên Tòa
Đã giáng trần với lòng khiêm hạ
Đã làm người rời bỏ trời xa.
Con trở nên hang đá tâm hồn
Là tòa ngự của Đấng Chí Tôn
Là thiện toàn ân tình tuyệt hảo
Là hồng ân Chúa đã ban trao.
Hồn con là một hang đá nhỏ
Dẫu lạnh đầy giá rét co ro
Ôi mộc dược tỏa ngát thơm tho
Được sưởi ấm ơn lành giáng thế.
Hoàng Công Nga