Thơ (1383)
Â
Ôm chặt nhé, vòng tay đừng hoang lạnh Đừng vội vàng buông lõng để tình phai Mà cố giữ mãi hoài màu hoa nắng Anh và em màu hy vọng cùng phaÂ
Published inThơ
Tagged under
Published inThơ
Tagged under
Â
Đêm lạnh lùng mẹ cất tiếng à ơiÂ
Ru con ngủ giữa tư bề gió lộngÂ
Mưa đầy trời, con đái dầm, mưa dộtÂ
Mẹ nhẹ nhàng đẩy con tới chỗ khôÂ
Â
Con theo Chúa bên người em người chịÂ
Cùng chí hướng dào dạt sống hỗ tươngÂ
Biết xót thương say mến một con đườngÂ
Lòng mở rộng kết vòng tay thân áiÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Mẹ là giọt nắng lung linhÂ
Là xuân nồng thắm ân tình chứa chanÂ
Một đời mẹ gánh gian nanÂ
Gánh con vượt hết non ngàn sông sâuÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Em hỡi cho anh chàng lãng tử Giấc ngủ an bình mộng vùi sâu Cùng em ngây ngất thuyền lướt sóng Buông bỏ chữ buồn, giữ chữ yêuÂ
Â
Tôi tim em khi tuổi đời còn rất ngắn Bởi lẽ phận người hiu hắt tuổi thơ qua Mái tóc còn xanh mới đó thế nay mà Tóc bạc da mồi gối mỏi với chồn chânÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Ta tìm ta ngọn lửa hồng sưởi ấm Trái tim nồng đốt sáng ngọn niềm tin Ngày mai đây thiêu sạch cái vô tình Mà ôm chặt vòng tay người dấu ái.Â
Â
Chúa dạy con phải yêu thương kẻ thùÂ
Một đời người chìm đắm giữa thâm uÂ
Đâu dễ gì bỏ qua điều nhỏ nhặtÂ
Theo Chúa rồi con biến đổi thật ư!Â
Published inThơ
Tagged under