Thơ (1383)
Â
Đến một ngày đời con như sụp đổ
Trắng hai tay, tay trắng trở về không
Chốn nhân gian ai gieo cấy, ai trồng?
Cảnh phù hoa cũng chỉ là ảo ảnh
Published inThơ
Tagged under
Â
Dấu lạ nào đã đánh thức lòng taÂ
Đời gian truân chìm đắm giữa phong baÂ
Ta đi qua đời người đầy xa lạÂ
Ta nương nhờ dẫn dắt bởi Tình ChaÂ
Published inThơ
Tagged under
Có phải Thiên Chúa bỏ chúng taÂ
Hay chính ta tự ý rời xaÂ
Nguồn yêu thương Tình Ngài muôn thuởÂ
Vẫn dạt dào sóng vỗ bao laÂ
Published inThơ
Tagged under
Sống chung dưới một bầu trờiÂ
Cùng nhau chia sẻ cuộc đời yêu thươngÂ
Đừng làm như kẻ vô lươngÂ
Dửng dưng cuộc sống bất thường thế nhân.Â
Published inThơ
Tagged under
Â
Con hoảng hốt giữa cơn dịch bệnhÂ
Nhân họa này tiếp nối nảy sinhÂ
Bởi lòng người còn nhiều tham vọngÂ
Xin Cha thương thức tỉnh nhân trần.Â
Published inThơ
Tagged under
Â
Vì cứ mong trong con đường em chọn Sương tỏa mịt mù có lối nhỏ anh đi Rồi mơ ước ngày nào đó có khi Hai người sẽ gặp nhau chung bến đỗÂ
Published inThơ
Tagged under