Thơ (1383)
Â
Đêm dài giá lạnh sương rơi Hai người một bóng chẳng rời nhau ra Một vòng tay ấm thiết tha Tặng nhau hơi thở trao nhau cuộc đờiÂ
Â
Lửa nồng say đắm tình yêu đến Quyện thắm trong tay một chút tình Bừng bừng bốc cháy một lòng xinh Điểm trang sông nhỏ thuyền về bếnÂ
Published inThơ
Tagged under
Published inThơ
Tagged under
Â
Â
Và như thế hoa chỉ cần như thế  Sống hết mình sống tỏa hết hương yêu  Trao nhân thế chút sắc nhỏ mỹ miều  Rồi rơi rụng theo vòng đời định sẵn Â
Published inThơ
Tagged under
 Mùa thu sẽ hết, rừng thay láÂ
Gió nhẹ muộn màng nắng cũng lên Nàng thơ em tới dù rất khẽ Cũng đủ dịu dàng sưởi tim côi.Â
Published inThơ
Tagged under
Â
Thủa bình minh hoa nắng tỏa trong mưa Tinh hai đứa không nghĩ lẽ thiếu thừa Dù ướt đẫm mưa hờn hay mưa nhớ Vẫn mặn mà đẹp như khúc tình caÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Đêm bình an hồn không mộng mỵÂ
Chúa nhân từ dẫn lối ta điÂ
Say giấc ngủ đời người quá vãngÂ
Dọi vào hồn ngập ánh thần thiêngÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Là người mẹ vẹn toàn tiết tháoÂ
Vẫn trung trinh giữ đạo, nguyện cầuÂ
Thầm thì chuyện vãn đêm thâuÂ
Dâng lời nguyện ước dãi dầu tháng năm.Â
Published inThơ
Tagged under
Â
Qua cửa hẹp khép mình trong khiêm hạÂ
Từ bỏ thú vui quyến rũ đường trầnÂ
Nỗi sân si đời người ta nhuốm trảiÂ
Nhìn lại mình trăn trở chút lòng NhânÂ
Â
Nguyện xin Chúa viếng thăm nâng đỡÂ
Giúp cho người lỡ vướng can quaÂ
Điểm tô xây dựng mái nhàÂ
Bình yên cuộc sống mặn mà tình thương.Â
Published inThơ
Tagged under