Thơ (1388)
Â
 Xin Thầy ở lại với chúng conÂ
Giữ câu nên nghĩa cuộc vuông trònÂ
Gìn giữ đời người trong dâu bểÂ
Ý nghĩa Phục Sinh vượt lên nonÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Giấc mơ trưa anh cố dệt bài thơ Có hoa vương, bước tình hồng trong gió Rực một màu hoa phượng rảỉ thảm hoa Tình ta đó nở bung trời huyền diệuÂ
Published inThơ
Tagged under
Published inThơ
Tagged under
Â
Tam nhật thánh đỉnh cao miền cứu chuộcÂ
Ngài đã lập Thánh Thể, tự trao banÂ
Chức Linh Mục ân sủng đã tuôn trànÂ
Ôi tình yêu nhiệm mầu cao khôn víÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Đêm dài vũ trụ ngẩn ngơ Nhìn em lau vội lệ rơi thành hàng Mong rằng bóng tối mau tan Niềm vui trời sẽ khẽ khàng trao emÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Tiếng chuông buồn gọi hồn người thức tỉnhÂ
Từ giã mê đời, sẻ những hy sinhÂ
Đưa hồn người trở về trong chay tịnhÂ
Gột rửa lòng trần, từ bỏ chính mìnhÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Giêsu chính là tấm gương phục vụÂ
Giữa đường đời còn lắm nỗi sa mùÂ
Sao chẳng thấy tinh thần người hiếu nghĩaÂ
Để hoen nhơ hình ảnh cuộc đời tu?
Published inThơ
Tagged under
Â
Chúa ơi cả một đời con lầm lạcÂ
Chúa đã thương ban cho con bạc vàngÂ
Con bất nghĩa trong tình Cha Phụ tửÂ
Vẫn yêu thương con suốt cả cuộc đời.Â
Published inThơ
Tagged under
 Philato hỡi sao lại rửa tay!
Bởi vì ông đã nhìn rõ lòng ngay
Tên tử tội nhưng hoàn toàn vô tội
Ông phủi tay trên cái chết người này
Published inThơ
Tagged under